Images

TỪ CÂU CHUYỆN CHÓ CỨU CHỦ NGHĨ VỀ "LÒNG TRUNG THÀNH"


Ngày thứ 2, 12/2/2007, khoảng 2h chiều. Chú chó Chief giống American Pit Bull Terrier, đã cứu bà cụ 87 tuổi Liberata la Victoria, và cháu của bà là Maria Victoria Fronteras, thoát chết khỏi một con rắn hổ mang chui vào nhà qua một lối cửa mở ở dưới bếp. 

Liberata la Victoria và Chief đang xem TV thì bỗng nhiên Chief nhảy dựng lên và báo động cho bà cụ biết về sự xuất hiện của một con rắn hổ mang cách đó độ 3 thước. 

Maria Victoria vộivàng chạy tới và đẩy bà cụ vào một căn phòng và hy vọng con rắn sẽ bỏ đi. Nhưng khi Victoria quay lại thì côhoảng sợ nhìn thấy con rắn chỉ còn cách khoảng chưa đầy 1 thước, nó bạnh mang ra và chuẩn bị tấn công. 

Cô hét lên để cầu cứu.

Đúng lúc đó thì Chief lao vào giữa con rắn và 2 người phụ nữ, lấy thân mình để che chở 2 người khỏi cú mổ chết người của con rắn. 

Sau đó nó cắn cổ con rắn, quật ra sàn và giết chết nó.Nhưng chiến thắng của Chief đã phải trả một cái giá quá đắt. 

Nó đã bị con rắn mổ vài nhát vào mõm và không lâu sau đó, nó đã trút hơi thở cuối cùng. Gia đình Fronteras đã cố gọi BSTY, nhưng người ta đã không thể làm được gì để cứu Chief. 

Vết rắn cắn quá gần não và nọc độc đã phát tán quá nhanh. lan De la Rama, một người bạn của gia đình Fronteras đã kể lại: “Chỉ chưa đầy 30 phút từ khi bị con rắn cắn, Chief đã bất tỉnh vàmất khả năng kiểm soát cơ thể của nó, nhưng nó vẫn cố chống trả lại Thần Chết để được nhìn thấy chủ nó một lần cuối. 

”Chồng của Victoria, tên là Marlone, đã vội vã cấp tốc trở về nhà khi nghe hung tin từ vợ anh. 

Điều cuối cùng mà Chief làm là đưa ánh mắt nhìn lên Marlone và vẫy đuôi. Nó thở dài lần cuối và vĩnh viễn từ giã cõi đời.

.......................................

Và tôi đã từng được cứu bởi chú chó dũng mãnh như thế này. 

Số là nhưng ngày cuối cùng năm 2007, vợ tôi sinh cháu nên tôi tạm về Bình Dương để bà ngoại chăm bé. 
Vợ tôi ngủ trên giường cùng bé 3 tháng tuổi, còn tôi nằm dưới nền đất vừa chăm than hồng sưởi ấm, một phần là nằm dưới đất ngủ cũng để tránh hơi người lớn của mình không ảnh hưởng tới bé, vì lúc ấy tôi đi làm rất xa từ Bình Chánh về tới Thủ Dầu Một và ngược lại nên bụi bậm lắm. 

3h:00 sáng hôm ấy tôi nghe hay "cô chó" hực hực, sột soạt làm tôi không ngủ được nên mới ra ngoài vệ sinh, rồi mắng hai "cô chó" cốt để chúng nó im cho mình ngủ tiếp.

Ngủ được 1 chút tới khoảng 4h: sáng thì lưng tôi nghe nhột nhột, bật dậy tôi thấy có một con gì chạy ngoằn ngèo vào gối, đầu tiên cứ nghĩ đó là con giun đất thôi vì tôi trải đệm ngủ dưới đất mà. Tôi  vơ vội đôi đũa gấp than, rồi dỡ cái gối lên, thì ôi thôi, đó là con rắn, tôi đập ngay mấy phát bằng chiếc đũa thế mà nó cứ trơ ra. Tôi lấy cái đầu đũa nện thêm vài cái nữa nó mới chịu chết. 

Đến lúc này tôi mới nghĩ đến 2 chú chó thân yêu của nhà vợ, vội chạy ra ngoài nhìn thì ôi "cô chó" lớn nhất đã bị nó cắn đang nằm thở thoi thớp và tôi đành bất lực nhìn nó trúy những hơi thở cuối cùng mà không cách nào cứu được nó.

4h:00 sáng tôi thức luôn và nghĩ đến sự may mắn mình có được từ chú chó đã cứu mình, nước mắt tôi rơi ...
"Cô chó" còn lại sau đó bị bọn bắt chó cướp mất và tôi thật tiếc không giữ lại được hậu duệ của nó. 

Một điều thú vị là từ đó trở về sau tôi được phép lên ngủ với vợ luôn, không còn nằm dưới đất ngủ nữa, kakaka, vì sợ bị rắn "đột nhập" lần nữa.

Từ đó hứa với lòng rằng mình sẽ rất hạn chế ăn "thịt cầy" mà thay vào đó hãy ăn nhiều rắn hơn. :'')

Con rắn ấy rất nhỏ, chiều dài khoàn chừng chiều dài chiếc đũa, dưới bụng rắn có những khoan màu đỏ gạch, có chấm đen điều điều hai bên hông, đầu rắn rất bé, miệng rắn cũng vậy. 

Tuổi thơ tôi ở quê nên cũng rành về rắn lắm, nhưng cho tới bây giờ vẫn không biết đó là rắn gì nữa, bạn nào giúp tôi với?

..............................
Nguyễn Quốc Thoại

0 nhận xét: