Cô giáo Hồng rất yêu bé nên việc trao đổi giữa cô và mẹ bé gần như thường xuyên, mà cũng lạ là thằng bé quen hầu hết những cô trong trường sơ tên là Mẫu Giáo Hoa Anh Đào này, ngay cả Cô Hiệu Trưởng cũng biết bé nữa, chắc kiểu này là bé giống ba đây!
.................................................
Chuyện đã xảy ra từ 3 tuần trước,
Cô giáo nói với mẹ bé: "Chị cho bé học ráp chữ đi chị, bé chưa rành về ráp vần lắm, sắp vào lớp 1 rồi"
Thế là hai mẹ con bé chạy suốt buổi chiều đi tìm tập ráp vần, loại tập mà cô giáo Hồng giới thiệu. Ngặt nỗi, lúc này ai ai cũng cần mua tập ráp vần cho con mình nên mấy cửa hàng sách ở Bình Dương điều hết, nên mẹ con bé cứ lăng xăn tìm kiếm gần hết cái Tp. Thủ Dầu Một mới ra loại tập ấy.
"Phù, phù..." mẹ nó thở ra: "thế là em đã tìm ra loại tập ráp vần cho con anh ạ! cô giáo dặn với con trai mình là mỗi ngày phải dành ra 15 phút để học ráp vần, chiều này nghe cô giáo dặn em vậy nên nó bắt em phải mua cho bằng được", mẹ nó nói như phân trần vì ba nó hỏi sao 2 mẹ con hôm nay về trể quá vậy!
... và bé mãi chơi đến gần 22h tối bé mới đi ngủ.
Bé thì thầm với mẹ "Mẹ ơi, chiều nay con lỡ chơi nên không có 15 phút để học ráp vần rồi sao hả mẹ? hay là mình nói với cô Hồng là mình mới mua quyển sách nên về "chễ" không học ráp vần kịp hả mẹ?"
Mẹ bé âu yếm nói với bé: "Vậy mai con thức dậy 15 phút trước khi đi học để tập ráp vần nhé!"
Daaaaaạ....và bé ngủ.....
6h:00 phút sáng, mẹ bé nói lớn: "Sao giờ này mà chưa dậy làm sao có 15 phút để học ráp vần vậy ta?"
Khác với lệ thường là 6h:30 phút bé còn lè nhè chưa chịu dậy, giờ thì bé bật ngay dậy, cầm vội cuốn sách ra bàn ngồi học với mẹ, học được 10 phút mẹ bé để tự bé học một mình.
Ba bé nghe bé đọc ê, a.... mà lòng vui khấp khởi vì ba nó biết rằng:
Mẹ bé đã dùng từ "ta" để hỏi bé mà vô tình anh được thọ giáo một người bạn trước đó về cách câu hỏi "khích" với con mình, giờ đây một cách vô tình mà ba nó khám phá từ mẹ nó cách đặt câu hỏi để dạy bé mà không phải là những từ ra lệnh nghiệm khắc.
Một điều tuyệt vời nhất là mẹ bé dạy cho bé một bài học về sự chân thật.
Nếu như chìu ý bé mà nói với cô giáo để con chơi mà không học rồi đây bé sẽ như thế nào?
Một khi đã dạy bé nói dối với người khác thì bé sẽ nói thật với ba mẹ không?
Rồi đây sẽ thành thói quen, mà thói quen nói dối có thể bỏ được không? có thể nhưng ....
Theo mình nhân cách bé được hình thành từ rất sớm, do vậy mình luôn suy nghĩ khi tính đến việc hướng dẫn con cái.
Và sống thật với bản thân mình mấy ai là người lớn chúng ta đã làm được?
Có ai thử thống kê trong 1 tuần có bao nhiêu lần một người lớn nói dối với người khác, hay với khách hàng.
Hãy thống kê thử, ta sẽ có một trải nghiệm khá thú vị.
Nhưng "một lời nói dối chân thật" nhiều khi cũng đáng lắm bạn nhỉ!
Chúc bạn vui!
Nguyễn Quốc Thoại